Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

KHÁI NIỆM “DI DÂN”



Di dân là khái niệm được các nhà nghiên cứu định nghĩa không thống nhất. Có nhà nghiên cứu coi đó là sự “thay đổi nơi cư trú cố định” (Lee); có nhà nghiên cứu lại coi “sự thoát ly/rời tách khỏi cộng đồng sống” là nội dung chính trong nội hàm khái niệm di cư (Mangalam và Morgan). Có nhà nghiên cứu cho rằng “giá trị hệ thống dựa trên đó con người/cộng đồng người lựa chọn nơi cư trú” là tiêu chí chủ yếu nhận dạng quá trình di dân (Paul Shaw). Tổng hợp lại, di cư có thể hiểu là sự chuyển dịch của con người từ một đơn vị lãnh thổ này đến một đơn vị lãnh thổ khác trong thời gian nhất định kèm theo sự thay đổi nơi cư trú tạm thời hay vĩnh viễn. Nói cách khác, di dân là một thuật ngữ mô tả quá trình di chuyển dân số hoặc quá trình con người rời bỏ hoặc hội nhập, hoặc thiết lập nơi cư trú mới vào một đơn vị hành chính - địa lý trong một thời gian nhất định. Di dân có thể liên quan đến sự di chuyển của một hay cá nhân, một gia đình, thậm chí cả một cộng đồng.

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

KHÁI NIỆM “BA CUỘC CÁCH MẠNG”



Cách diễn đạt dưới dạng công thức về ba nội dung cơ bản được xem là ba bộ phận cấu thành của đường lối cách mạng xã hội chủ nghĩa ở miền Bắc Việt Nam, lần đầu tiên được nêu ra tại Hội nghị Trung ương Đảng LĐVN lần thứ 10 (khoá III) vào cuối năm 1964, trên cơ sở xem xét và bổ sung đường lối của Đại hội Đảng lần thứ III (1960). Ba cuộc cách mạng là: 1- Cách mạng quan hệ sản xuất; 2- Cách mạng kỹ thuật; 3-Cách mạng tư tưởng và văn hoá.

KHÁI NIỆM “ẤP CHIẾN LƯỢC”



  Ấp là một từ thông dụng ở miền Nam để chỉ những thôn xóm hẻo lánh ở vùng châu thổ sông Cửu Long.
  “Ấp chiến lược” là cách gọi của Mỹ và chính quyền Sài Gòn trước đây để chỉ những trại tập trung, những khu dồn dân được dựng lên ở khắp miền Nam khi  bắt đầu chiến lược “chiến tranh đặc biệt” và tiếp tục được thực trong suốt quá trình cuộc chiến tranh của Mỹ ở miền Nam Việt Nam.

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

KHÁI NIỆM “BẠO LỰC CÁCH MẠNG”



Theo nghĩa thông thường: Dùng sức mạnh để cưỡng bức, đàn áp, buộc đối phương phải  khuất phục nếu không thì quật ngã, tiêu diệt.
  Bạo lực trong đấu tranh giai cấp được hiểu là bạo lực chính trị : bạo lực của giai cấp thống trị dùng để trấn áp, bảo vệ quyền lực nhà nước và bạo lực của giai cấp bị thống trị dùng để đánh đổ giai cấp thống trị, giành lấy quyền lực nhà nước về tay mình. Do tính chất giai cấp của bạo lực như trên, người ta phân chia bạo lực chính trị thành hai loại: bạo lực cách mạng và bạo lực phản cách mạng.